

Đà Nẵng là nơi dân cư không đông nên cuộc sống có vẻ dễ chịu hơn, mặc dù các cơ hội phát triển nghề nghiệp không có nhiều. Đó là một thành phố cũng năng động, nhưng không xô bồ như Saigon. Đà Nẵng trong lành, bình yên, núi non sông nước có đủ, lại thêm bãi biển đẹp nhất nhì hành tinh nên Đà Nẵng càng được giá! Tìm kiếm một công việc tại Đà Nẵng không khó, nhưng tìm kiếm cơ hội ngang tầm toàn quốc thì hơi hiếm! Vì vậy, nhiều người đã vào Saigon để có thể có được cơ hội tốt hơn. Nhiều khi tôi tự hỏi: tại sao lại phải vào Saigon? Tại sao phải tạo ra sự mất cân đối ở hai đầu đất nước? Liệu có thể chuyển các văn phòng chính, văn phòng đại diện ở hai đầu đất nước về Đà Nẵng được không? Đà Nẵng không thiếu văn phòng, cơ sở hạ tầng đầy đủ, điều kiện vận chuyển cũng tốt: có đường bộ, đường sắt, đường không và đường biển. Tại sao Đà Nẵng không thu hút được nhà đầu tư? Nếu ai cũng giỏi và tìm vào Saigon, Đà Nẵng sẽ vẫn như thế này. Đà Nẵng nên có chính sách thu hút nhân tài hiệu quả, quang minh chính đại, bố trí công việc phù hợp với năng lực, làm sao để thực hiện đúng phương châm "right person, right place, right business". Có vậy Đà Nẵng mới có thể phát triển được, và cũng giảm áp lực lên hai thành phố chính được.
Back home! Đó là mong muốn của tôi. Back home! East or West, Home is the Best! Home Sweet Home! Chính tâm, tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ! Tôi đã làm được hai điều đầu, nhưng "tề gia" có vể chưa thông. Vì vậy, phải trở lại để "tề gia"! Saigon nhiều cơ hội, dễ sống. Nhưng làm việc với boss mới có vể không ổn lắm. Nhiêu đó thôi thúc tôi sớm về, về để ra đi! Boss lớn rất tốt, rất giỏi và rất có tâm. Boss trực tiếp không như vậy. Hehe, nếu được như vậy đã làm boss lớn rồi còn gì...
Back home, chung tay góp sức vì Đà Nẵng và lặng lẽ ẩn mình tìm cơ hội lớn, vươn mình vượt khơi...