Monday, November 14, 2011
My second boss
She took her maternity for 4 months. Only 4 months, but it was too enough for another lady to make a damaged change. That lady changed everything we had set up and built up. She took my team as her commitments to sales: she would do what sales wanted providing sales brought her premium. Our solid team had been broken. My boss could not stand this, I guess. She returned to work after her leave, and immediately resigned. My destiny turned too.
Having left the company, I joined another company, where I used up what I had learnt from my lady-boss to work and survive. In this new destination, I have not learnt anything "big". This is the place I use my lady-boss' knowlegde, skills and attitudes to work and work. This is the place where I give knowledge & skills to take money. It is quite different from my previous company, where I gave knowledge and skills to take back not only money but also knowledge and skills.
Luckily, in my new company, I find another person to follow, who is my boss' boss. He is my third boss...
Friday, July 08, 2011
My First Boss
Sếp đầu tiên của tôi, mà nói cho đúng hơn là vị lãnh đạo của cơ quan tôi, là một quân nhân. Chưa "kịp" tốt nghiệp đại học, tôi đã được nhận vào làm cho Văn phòng điều hành dự án của Quân Khu 5, nghĩa là tôi làm cho quân đội, được hưởng mức lương và các phúc lợi khác của quân đội. Sếp tôi đương nhiên là một quân nhân. Người hơn tôi đến 3 con giáp, tức 36 tuổi. Khi ấy tôi 22 tuổi và sếp của tôi đã là 58 tuổi. Sếp là một người cực kỳ thương vợ thương con, một người mà bây giờ người ta dùng chữ tiếng Anh để mô tả "family-oriented". Quân hàm sếp lúc đó là Thượng tá, và tôi, tuy không phải báo cáo trực tiếp cho sếp, nhưng thường xuyên làm việc và tiếp xúc với sếp. Sếp coi chúng tôi như con cháu, bằng tất cả tình thương của con người - con người. Tôi chưa bao giờ thấy sếp nhậu nhẹt quá chén, cũng chưa bao giờ thấy sếp suồng sã với phụ nữ bao giờ. Cũng có thể tuổi sếp đã cao nhưng tôi nghĩ rằng, sếp là người sống có đạo đức. Tôi đã từng chứng kiến sếp kiệt sức vì nhưng trăn trở cho dự án, những băn khoăn về việc đầu tư. Lúc ấy, quân đội mới làm quen với việc làm kinh tế, hợp tác và liên doanh với nước ngoài, những nước mà trước đây chúng ta xem là tư bản, là không thể chung đường với chúng ta - Xã hội chủ nghĩa. Bởi vậy, công việc có vẻ rất phức tạp và nhạy cảm, và một người làm việc có tâm như sếp tôi, chắc chắn đã phải rất lao tâm khổ trí.
Cuộc đời thường không công bằng, đặc biệt trong giai đoạn cạnh tranh khốc liệt. Một vài người vì ghen tị với sếp tôi đã thẳng tay hạ bệ sếp, dù trước đó họ được sếp tôi nâng đỡ để thay quyền sếp ở một công ty của quân đội. Vậy mà sếp chỉ nói giản đơn: gieo gió gặp bão, cần gì cay cú và ăn thua! Sếp về nghỉ ngơi, dành trọn thời gian cho một vợ và 2 con, trong đó có một người con thường xuyên đau ốm và đã qua đời ở tuổi chưa tới 30.
Nhân cách của sếp đã ảnh hưởng nhiều đến tôi. Dù bận bịu và vì một số lý do, tôi ít gặp sếp sau khi tôi chuyển qua công ty khác, nhưng với tôi, sếp luôn là người lãnh đạo, là người cha, và là người thầy của tôi khi tôi mới tập tễnh bước chân đi làm.
Đạo đức, vì gia đình, yêu thương con người, dẹp bỏ thù hận, khoan dung và tha thứ.
Tuesday, June 21, 2011
Vượt lên lời đồn đoán
Tuesday, May 03, 2011
Monday, March 21, 2011
Bản lĩnh Nhật!
Tuesday, February 15, 2011
HCMC vs Hometown
Đà Nẵng là nơi dân cư không đông nên cuộc sống có vẻ dễ chịu hơn, mặc dù các cơ hội phát triển nghề nghiệp không có nhiều. Đó là một thành phố cũng năng động, nhưng không xô bồ như Saigon. Đà Nẵng trong lành, bình yên, núi non sông nước có đủ, lại thêm bãi biển đẹp nhất nhì hành tinh nên Đà Nẵng càng được giá! Tìm kiếm một công việc tại Đà Nẵng không khó, nhưng tìm kiếm cơ hội ngang tầm toàn quốc thì hơi hiếm! Vì vậy, nhiều người đã vào Saigon để có thể có được cơ hội tốt hơn. Nhiều khi tôi tự hỏi: tại sao lại phải vào Saigon? Tại sao phải tạo ra sự mất cân đối ở hai đầu đất nước? Liệu có thể chuyển các văn phòng chính, văn phòng đại diện ở hai đầu đất nước về Đà Nẵng được không? Đà Nẵng không thiếu văn phòng, cơ sở hạ tầng đầy đủ, điều kiện vận chuyển cũng tốt: có đường bộ, đường sắt, đường không và đường biển. Tại sao Đà Nẵng không thu hút được nhà đầu tư? Nếu ai cũng giỏi và tìm vào Saigon, Đà Nẵng sẽ vẫn như thế này. Đà Nẵng nên có chính sách thu hút nhân tài hiệu quả, quang minh chính đại, bố trí công việc phù hợp với năng lực, làm sao để thực hiện đúng phương châm "right person, right place, right business". Có vậy Đà Nẵng mới có thể phát triển được, và cũng giảm áp lực lên hai thành phố chính được.
Back home! Đó là mong muốn của tôi. Back home! East or West, Home is the Best! Home Sweet Home! Chính tâm, tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ! Tôi đã làm được hai điều đầu, nhưng "tề gia" có vể chưa thông. Vì vậy, phải trở lại để "tề gia"! Saigon nhiều cơ hội, dễ sống. Nhưng làm việc với boss mới có vể không ổn lắm. Nhiêu đó thôi thúc tôi sớm về, về để ra đi! Boss lớn rất tốt, rất giỏi và rất có tâm. Boss trực tiếp không như vậy. Hehe, nếu được như vậy đã làm boss lớn rồi còn gì...
Back home, chung tay góp sức vì Đà Nẵng và lặng lẽ ẩn mình tìm cơ hội lớn, vươn mình vượt khơi...