Tuesday, June 21, 2011

Vượt lên lời đồn đoán




Thật là chán chường khi ai đó tạo ra một email vu khống và đổ vấy cho bạn. Tôi đang trong trường hợp này. Ai đó đã gởi email nặc danh, tố cáo sự tiêu cực của một số đồng nghiệp đang nắm vị trí chủ chốt trong cơ quan; rồi đùng một cái, mọi người chẳng quan tâm đến nội dung, bởi những nội dung đó vớ vẩn, không thật, mà mọi người lại quan tâm đến "ai gởi", và bạn bị nghi là "ứng viên" nặng ký cho vị trí tác giả email nặc danh đó! Bạn sẽ làm gì? Bạn sẽ ứng xử như thế nào? Bạn sẽ cảm thấy ra sao, sẽ chia xẻ với ai?



Cuộc sống cần lấy cái tâm, cái đức làm đầu. Mọi người đang đi làm thuê, làm thuê để kiếm cơm. Vậy nên giúp được gì cho nhau, làm được gì tốt cho nhau thì hãy làm, chứ không nên rắp tâm làm hại lẫn nhau. Nhiều khi tôi tự hỏi: mình đã làm hại ai mà giờ để người hại lại mình? Từ hồi đi làm đến giờ, kế ra cũng gần 16 năm ròng, giúp được nhiều người, hại người thì có lẽ chưa. Nhiều khi làm tốt quá cũng không phải là tốt, bởi vẫn còn lắm kẻ ghen ăn tức ở! Bạn xây dựng mối quan hệ với sếp, với cấp trên nữa, và năng lực của bạn được ghi nhận và đánh giá tốt. Một anh bạn đồng nghiệp nào đó, nghĩ rằng họ cũng tốt mà sao không được như bạn. Vậy là anh ta có thể hại bạn, để bạn mất tất cả những gì mà bạn gầy dựng. Bạn nhận việc ở trụ sở chính, được thăng tiến và nhiều cơ hội phát triển rộng mở. Vị trí của bạn để lại bị khuyết. Ai đó muốn điền vào chỗ ấy, nhưng đang chuẩn bị đàm phán để có lợi ích tốt hơn. Đùng một cái, bạn cảm thấy không thể sống xa gia đình, không thích nghi với môi trường mới. Bạn quay về. Kế hoạch của ai đó thất bại. Họ ghét bạn. Họ căm bạn. Họ hại bạn. Tôi không biết những trường hợp này có xảy ra với tôi hay không, nhưng suy nghĩ đi suy nghĩ lại, tôi lại thấy...dám lắm!



Chỉ muốn an phận, không cầu cạnh, chỉ muốn làm tốt để kiếm cơm nuôi con ăn học. Vậy mà cũng khó quá. Tôi tự nghĩ, không biết có công việc nào, có công ty nào mà môi trường tốt hơn không, để nơi đó, mọi người chỉ biết cống hiến và sống bằng chính năng lực của mình, kiếm sống bằng chính những gì mình bỏ ra, và phát triển nhờ vào những gì mình đóng góp? Một môi trường mà trình độ văn hóa và nhận thức cao thì tạo ra những "phức tạp" cao; ngược lại, môi trường với những middle managers trình độ thấp, nhận thức kém lại tạo ra những "phức tạp" vớ vẩn, làm vẩn đục đi nét văn hóa mà môi trường đó mong muốn xây dựng. Biết bao giờ tôi mới tìm được bến đỗ thực sự để tận tâm tận lực làm việc và cống hiến? Biết bao giờ tôi mới tìm được một "minh chủ" để phò tá? Ôi, cuộc đời tôi, sao nhiều trắc trở thế?


Phải đấu tranh với cái xấu! Phải đứng vững trước những lời đồn đoán ác độc! Phải bình tâm và thanh thản, vì thân không làm, tâm không hổ thẹn. Cụ Khuất Nguyên ơi hỡi cụ Khuất Nguyên! Xin mạn phép mượn mấy lời than của cụ:



"Cả đời trong một mình ta đục

Cả đời đục một mình ta trong"



Ai biết là ta trong, và ai biết được ai đục, để chứng minh ta trong???.....................